VIẾT CHO NGÀY ĐÃ CŨ
![]() |
rue Aylmer, mars 2025 |
có những ngày ta nhớ người năm cũ
đêm chạnh buồn nghe gió lộng ngoài song
xuân đà sang bên này, người có biết
phương trời xa chắc gió cũng đổi mùa
ta đã qua, mấy dặm trường, người nhỉ
khi ngoảnh đầu chẳng thấy bóng người nao
chiều từng chiều lang thang hoài phố lạ
gió lạnh về nhắc nhớ dáng hư hao
khi ngoảnh đầu chẳng thấy bóng người nao
chiều từng chiều lang thang hoài phố lạ
gió lạnh về nhắc nhớ dáng hư hao
ai tìm ai giữa phố đông người đó
túi trăng không đã cạn mấy giọt tình
ta luýnh quýnh trong bóng chiều ngã xuống
vịn bầu thơ bên hiên lạnh một mình
ta đã đi miệt mài bao năm tháng
khi mệt nhoài quên mất chuyện xa xưa
đời khi tỉnh khi say hồn như lã
chợt giật mình đã vắng một người xa
ôi người cũ, người xa, người thiên cổ
mảnh mảnh tình vá chật cả hư không
ta khách lữ làm sao mà mang được
chút tình sâu trong khóe mắt đợi chờ
ta mượn thơ thả hồn theo gió lạnh
xin tạ lời với những mảnh tình xa
người biết không đời ta còn mang nặng
nên trăng khuya còn lạnh đến vô chừng
ta làm chi ? cho những ngày sắp tới
cho tình xưa vơi nhẹ giữa cuộc đời
cho người cũ vẫn thương lòng năm cũ
cho đời ta được thoả chí tang bồng
ta trông ngóng những ngày đầy ước vọng
của tình xưa đem trải với cuộc đời
của yêu thương đem biến thành con chữ
của mộng mơ nay hóa hiện thành hình
nhưng sao ta, lại buồn lòng người nhỉ
bởi sang sông đành gửi lại con đò
mai mốt nữa ta có về bên nớ
người còn chờ ? như thưở ở bên ni
lòng ta đã như say cùng đêm lạnh
giữa canh khuya nghe gió tưởng giọng người
đừng giận ta những lần còn con trẻ
bởi tình thương trẻ dại mới thật lòng.
đầu xuân, Montréal, tháng Tư, 2025
xin tạ lời với những mảnh tình xa
người biết không đời ta còn mang nặng
nên trăng khuya còn lạnh đến vô chừng
ta làm chi ? cho những ngày sắp tới
cho tình xưa vơi nhẹ giữa cuộc đời
cho người cũ vẫn thương lòng năm cũ
cho đời ta được thoả chí tang bồng
ta trông ngóng những ngày đầy ước vọng
của tình xưa đem trải với cuộc đời
của yêu thương đem biến thành con chữ
của mộng mơ nay hóa hiện thành hình
nhưng sao ta, lại buồn lòng người nhỉ
bởi sang sông đành gửi lại con đò
mai mốt nữa ta có về bên nớ
người còn chờ ? như thưở ở bên ni
lòng ta đã như say cùng đêm lạnh
giữa canh khuya nghe gió tưởng giọng người
đừng giận ta những lần còn con trẻ
bởi tình thương trẻ dại mới thật lòng.
đầu xuân, Montréal, tháng Tư, 2025