MÂY GIÓ LANG THANG

những chiều mây gió vẫn lang thang

ta tìm lại cuộc đời trong dĩ vãng
những mảnh tình vương vấn vẫn đâu đây
nhớ chốn cũ những chiều mây trắng đọng
mắt ai cười mà rưng rức niềm tây

đôi khi tiếc chút bình yên thuở ấy
mảnh sân con nắng nhuộm sắc tuổi vàng
rồi mưa gió đem nhuốm đời lam bạc
như mây trưa đổi lạnh lúc trở chiều

ta vẫn mãi phiêu du bao miền đất
ôm trăng ngàn mây núi nặng đôi vai
người trách ta : sống sao vô tình quá !
nhưng tình nào còn nặng để đeo mang ?

có lần ta lang thang phố cũ
tóc ai bay phơ phất buổi chợ chiều
kẻ lang bạt nhưng lòng nào lang bạt
nhặt sợi huyền chạnh nhớ một người xa

* * *

người biết không ? có khi ta im lặng
nhìn mây bay mà ngỡ mảnh đời mình
mây cuối chiều đục như màu tang cũ
vẽ đường mơ đôi cánh mỏng bay về

nhớ hôm trước ta đang ngồi đợi nắng
có tiếng buồn văng vẳng giữa hư không
người thủ thỉ những điều gì không rõ
chỉ nghe lòng đọng một nỗi chờ mong

trong giấc mơ có lần sang chốn cũ
chốn vắng người cây cỏ cũng đìu hiu
vách tường trắng đã lằn bao nứt nẻ
gió lùa theo lay lắt ngọn đèn chiều

ta chạy quanh tìm người như thưở nhỏ
mái nhà xưa cửa vẫn khép để hờ
căn phòng cũ dịu vàng con nắng nhạt
bóng ai in trên liếp cửa còn hằng

* * *

người đợi ta ? nhuốm buồn trong đêm vắng
giở thâm trầm tích lại nỗi đau thương
ôi cõi lòng đã buồn vương mấy thuở
đến bao giờ mới gỡ xuống được đây ?

những mười năm lay lắt đời lang bạt
nay dừng chân, tạm, một bến giang đầu
người lặn lội ngược muôn trùng sóng dữ
ta nhìn sông chỉ thấy nước xuôi dòng

xin cảm tạ những lòng mênh mông đó
đã cùng ta qua mấy nỗi thăng trầm
nay tưởng lại đôi lần nghe bi hãi
chút hương nồng còn đó vẫn chưa phai

mây chiều nay biết trôi về đâu nhỉ ?
chở dùm ta thương nhớ của một thời
nhắn người cũ thôi choàng manh áo cũ
bởi người xa đã cập bến sông rồi.

Montréal, những chiều gió hạ, tháng Sáu, 2023