Mùa Trăng Nhớ Người

Ta cũng có người bạn lòng năm cũ        
mỗi mùa trăng lại khắc khỏi nhớ về        
kẻ bộn bề tang bồng nơi đất khách        
người thong dong vấn đạo cuối trời xa.

Đã bao lần gặp nhau trong giấc mộng
hợp rồi tan cho mắt lệ hoen vàng
ta đâu còn đợi người như thuở trước
người còn chăng thương nhớ của ngày xưa ?

Ta giờ mộng những điều nhân thế mộng
nên cõi lòng thêm chật nỗi thị phi
đôi khi bước trong chiều tàn gió lạnh
ngẫm lại đời bỗng thấy quá vô tri.

Mấy ai hiểu, cõi lòng ta người nhỉ
trong lặng im mà trách nỗi đời mình
đời của kẻ ôm mộng lòng lang bạt
bỏ tình gần quẩy một bóng trăng xưa.

Nhắc đến trăng, chạnh nhớ mùa năm cũ
ta đi cài hoa thắm áo vàng ai
còn ngực mình để trơ từng vết thủng
hoa ngày xưa, rụng mất, biết đâu tìm.

Rằm tháng Bảy phương này trăng không tỏ
ta sáng chiều quanh quẩn những ưu tư
bao tham vọng, bao nỗi đời toan tính
lời kinh đêm ươm lại đoá hoa tàn.

Ta phải đổi cõi lòng ta người nhỉ
những nghĩ suy đâu thể mãi cũ hoài
người cũng đã dong thuyền sang bến khác
ta phải về với thực tại mà thôi.

Thực tại đó, là cuộc đời trước mặt
là công danh, là trách nhiệm phận mình
làm người thầy cho ra từng con chữ
chẳng nguỵ hư, mà chữ phải hữu dùng.

Thôi khép lại những ngày bâng khuâng cũ
kẻ hải hồ hồi cố vấn Quy sơn
trong thanh huy tìm về nơi thạch động
soi bóng mình ngẫm những chuyện ngày qua.

Ta với người, vẫn một lòng thương tưởng
như trăng xưa, năm tháng, một ánh vàng
nhớ thương đó đem lồng trong bóng nguyệt
dõi cùng ta trên cuộc lữ đương trường.

Mùa Vu Lan năm Quý Mão (tháng Tám, 2023)

Parc La Fontaine, 05-2023