Bên suối một nhành mai

Bên giòng suối nhỏ một nhành mai
giữa chốn sơn lâm, độc thân gầy
đường xa núi thẳm bao phen lạnh
xuân đến, đơm hoa, ẩn chốn này.

Mấy nỗi u hoài, ai người hiểu,
dáng xưa tưởng nhớ đợi bên thềm
chợt nghe gió lạnh nồng hương cũ
một ánh trăng non đậu cánh mềm.

Những ngày giáp Tết, xuân Giáp Thìn 2024

cảm tác khi đọc bài thơ : 

Bốc toán tử ( Cổ giản nhất chi mai )

卜算子( 古澗一枝梅 )

Cổ giản nhất chi mai,
古澗一枝梅,

Miễn bị viên lâm toả.
免被園林鎖。

Lộ viễn sơn thâm bất phạ hàn,
路遠山深不怕寒,

Tự cộng xuân tương đoá.
似共春相躲。

U tứ hữu thuỳ tri,
幽思有誰知,

Thác khế đô nan khả.
託契都難可。

Độc tự phong lưu độc tự hương,
獨自風流獨自香,

Minh nguyệt lai tầm ngã.
明月來尋我。

Chu Đôn Nho 朱敦儒 ( 1081 - 1159 ) đời nhà Tống 

Phỏng dịch :

Bên khe cũ, một nhành mai,
Ở giữa rừng nên không bị vườn nhà ai phong toả lại hết.
Dẫu đường xa, núi thẳm, cũng không sợ những tiết trời lạnh,
Tự với mùa xuân mà nương tựa, ẩn náu chốn này.
Những suy nghĩ và nhớ mong u hoài, ai người biết được,
Mà cũng không thể làm sao bộc bạch hết được
Thôi thì một cơn gió đi qua, một làn hương gửi lại
Còn có ánh trăng kia sẽ tìm đến bầu bạn cùng ta. 


Seoul, 01-2015